Wednesday, 6 June 2012

summertime-sadness.

Lúc tan học trời còn nắng, thoắt cái đã chuyển sang đen ngòm. Rồi mưa bộp bộp lộp bộp suốt quãng đường về. Tôi dầm mưa vừa phóng vừa gào. Mưa nổi đoá, xóa nhòa mọi thứ, mãi chẳng dứt.


Vậy mà cuối cùng, mưa cũng ngớt.

Chiều tôi cắt tóc. Hy vọng những đau buồn về "sự không tồn tại" của mình cũng theo tóc mà đi. Tôi không nghĩ nhiều tới chuyện đó như mấy hôm trước. Có lẽ đã đến lúc tôi tìm lại các mục tiêu của đời mình.
Trên hết, tôi không muốn yêu người này nữa.

No comments:

Post a Comment